Tôi có một nhóm bạn, mỗi lần gặp nhau lại ngồi nói những điều như lẩn thẩn. Mua một món đồ trong siêu thị, trong cửa hàng, quen tay xách ra túi ni lông, thế nào cũng có cô nhăn mặt: "Sao không mang theo túi vải, túi giấy?
Khách chọn mua các loại ống hút bột, giấy, tre hoặc bằng inox để bảo vệ môi trường tại một trung tâm thương mại ở TP Thủ Đức - Ảnh: T.T.D.
"... Đây, tặng cho một cái, lần sau nhớ đừng lấy túi ni lông".
Gọi ly nước uống, một cô sẽ gọi người phục vụ đến dặn tỉ mỉ: "Không dùng ống hút". Và rồi câu chuyện bên bàn cà phê sẽ xoay quanh những món bao bì vốn đang xuất hiện quanh chúng ta mọi lúc mọi nơi.
Liệu có cách nào không nhỉ?
Các cô bạn tôi xuýt xoa khi mở một gói bánh. Gói đã bằng bao bì ni lông dày dặn, màu sắc rực rỡ, bên trong mỗi chiếc bánh lại được bảo vệ bằng một túi ni lông nữa để khỏi ẩm, khỏi dính vào nhau.
"Đương nhiên là phải thế rồi, liệu có cách nào khác không nhỉ?", một cô cầm cái bọc của chiếc bánh lên ngắm nghía, lẩm bẩm. "Có thể thay bằng giấy không?".
Rồi trái cây, mỗi trái ổi, trái mận mua về lại được bọc kỹ lưỡng bằng một túi ni lông, thêm cọng dây thun để chứng minh trái đã được bao gói bảo vệ kỹ lưỡng từ lúc "sơ sinh".
Nhiều lần đi chơi miệt vườn, chúng tôi cứ đứng ngẩn ngơ nhìn vườn ổi, vườn mận, vườn nhãn: những túi ni lông bọc từng trái trắng xóa trên cây. Mồ hôi người trồng trái đã đáng thương quý, nhưng những chiếc túi ni lông sau này không biết sẽ được tiêu hủy vào đâu lại đáng xót xa, suy nghĩ.
"Liệu có loại vật liệu nào đủ bền dai để bảo vệ trái cây, nhưng lại có thể tự tiêu hủy trong vài tháng, trong thời gian trái lớn lên đến thu hoạch không nhỉ?", cầm trái mận, trái ổi trên tay, chúng tôi hỏi nhau như vậy. "Chắc là phải có chứ, chỉ không biết có ai đã nghĩ đến hay chưa?".
Mơ về một chất liệu xanh mới
Trong chúng tôi không có ai làm trong ngành công nghệ vật liệu để nghiên cứu, nhưng mỗi lần được cầm một chiếc ly giấy, một chiếc hộp đựng thức ăn làm bằng bã mía, một chiếc ống hút bằng cỏ tranh, mỗi đứa chúng tôi đều thấy nhẹ người, cuộc hẹn tự nhiên thật thoải mái, vui vẻ, không vướng bận.
Và ngược lại, mỗi lần trên bàn xuất hiện chiếc bao ni lông, cái hộp xốp, mớ bao bì nhựa là cô bạn khó tính của tôi lại nhăn mặt phàn nàn, và câu chuyện sẽ lại xoay quanh những điều lẩn thẩn ngoài chuyên môn của mỗi đứa: Có chất liệu gì thay thế được những tiện lợi này?
Dẫu biết mình vẫn chưa làm được gì cho môi trường quanh mình ngoài những việc quá nhỏ bé của một cá nhân, nhưng nếu có thật nhiều người như các cô bạn tôi, chăm chăm nghĩ đến các loại bao bì bao gói rất nhỏ nhưng lại nhiều đến vô vàn quanh chúng ta, ắt sẽ có người tìm ra được cho chúng ta một loại vật liệu thay thế phù hợp với đất, với nước và rồi đến lúc nào đó, môi trường quanh chúng ta sẽ sạch hơn, xanh hơn.
Có người trồng cây gây rừng, có người sản xuất xăng xanh, xe điện, có người tái chế vật liệu, có người hạn chế sử dụng nhựa, và cũng sẽ có thêm nhiều người tìm ra các vật liệu bằng giấy, bằng bột, bằng lá, bằng xơ rơm... để thay thế ni lông đang bao phủ mọi sinh hoạt cuộc sống.
Các cô bạn tôi vẫn đang ngồi bàn bạc bên bàn cà phê như vậy, và biết đâu, ý tưởng này sẽ gặp được một nhà chuyên môn về vật liệu để tìm ra được một chất liệu xanh mới...
Theo Tuổi trẻ
https://tuoitre.vn/co-the-nao-song-khong-ni-long-20221103085006471.htm