Bao năm qua, tôi không dám mua mỹ phẩm hay quần áo đắt tiền. Lúc nào cũng lao đầu vào công việc và nội trợ, chăm sóc bố mẹ chồng, con cái. Vậy mà anh lại nhẫn tâm dối trá với tôi.
Chắc chồng nghĩ tôi sẽ vui mừng nhảy cẫng lên hoặc ôm lại anh khi biết tin này. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi đến với nhau đã gần 10 năm, có 2 con đang học tiểu học. Cưới về, chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng và cô em chồng kém tôi 4 tuổi. Bao nhiêu va chạm, mâu thuẫn, cãi cọ nhau từng xảy ra trong căn nhà chỉ có 80m2 nhưng chứa tới 5 người lớn và 2 đứa trẻ.
Bố mẹ chồng thì cũng không còn làm việc được nữa, ông đau lưng, bà viêm khớp, cứ thế thay phiên nhau ốm đau đi viện. Chồng đưa cho tôi mỗi tháng 10 triệu, lương của tôi 10 triệu nữa, thế mà bao năm qua tôi không thể để dư ra được đồng nào, thậm chí còn phải tăng ca, làm thêm đủ việc để có thêm tiền chi tiêu. Bao năm qua, tôi không dám mua mỹ phẩm hay quần áo đắt tiền.
Chồng tôi là nhân viên văn phòng, công việc không nặng nhọc nhưng tốn thời gian, hết họp hành lại làm hồ sơ hợp đồng các loại, thành ra anh không có thời gian giúp đỡ tôi việc nhà cửa con cái.
10 năm qua, tôi vất vả như thế nào thì cả nhà chồng đều biết. Vậy mà đêm qua, khi tôi cho 2 con ngủ xong, đang nằm lên giường chuẩn bị ngủ thì bỗng dưng chồng ôm lấy tôi và nói: "Vợ ơi, anh có 1 tỷ 8, mình mua nhà riêng ở cho thoải mái nhé. Em muốn mua căn hộ tầm đó tiền hay vay thêm để mua căn lớn hơn?".
Chắc chồng nghĩ tôi sẽ vui mừng nhảy cẫng lên hoặc ôm lại anh khi biết tin này. Nhưng thực tế, tôi đã sốc khủng khiếp, tôi hất tay anh ra và hỏi: "Sao anh có 1 tỷ 8?".
Chồng thì thầm rằng bao năm qua, lương anh đều đưa hết cho tôi, song mỗi khi kết thúc hợp đồng anh đều được thưởng vài trăm triệu. Anh gửi mẹ giữ hộ để đến lúc nào đủ điều kiện sẽ mua nhà riêng. Giờ anh thấy các con đã lớn, phòng ốc quá chật chội, ra ở riêng lúc này là thích hợp nhất.
Hóa ra chồng tôi giấu quỹ đen được từng đó tiền, thế mà bao nhiêu năm bỏ mặc tôi loay hoay xoay xở trong khốn đốn. Tôi tin tưởng anh, hết lòng chăm lo cho anh, không ngại vất vả khó khăn, nhưng anh lại lừa dối tôi. Niềm tin của tôi sụp đổ, tôi bật khóc nức nở vì thương cho bản thân mình và giận chồng.
Tại sao anh không nói cho tôi biết về số tiền đó sớm hơn, anh sợ tôi sẽ tiêu ư? Tại sao anh không để tôi là người cầm tiền, đi gửi ngân hàng, anh không tin tưởng vợ mình phải không? Tôi cảm thấy rất thất vọng, mấy hôm nay chồng vẫn giục tôi đi xem nhà nhưng tôi buồn tới mức chẳng hỏi han gì tới việc đó. Anh lại trách tôi giận dỗi vô cớ, vì rằng tiền anh giấu quỹ đen cũng là để mang ra sử dụng cho mục đích chung của cả nhà chứ có phải anh cho người khác hay tiêu hoang đâu.
Chồng không hiểu tôi một chút nào cả, tôi buồn quá mọi người ạ. Có phải tôi vô lý thật không?
Theo T.N.V.Q/ Phụ nữ Việt Nam
https://phunuvietnam.vn/dang-chuan-bi-ngu-chong-bong-om-toi-va-noi-anh-co-1-ty-8-anh-tuong-toi-se-vui-nhung-thuc-te-toi-da-hat-tay-anh-ra-va-khoc-nuc-no-22202086815408.htm