Tôi hối hận khi chỉ mẹ chồng dùng điện thoại quá.
Trước đây, tôi và mẹ chồng khá thân thiết với nhau. Một phần vì tôi không sống cùng mẹ, một phần vì tính tình tôi xởi lởi, dễ tiếp xúc, nói chuyện nên mẹ chồng tôi thích lắm. Cứ thứ bảy, mẹ chồng lại gọi điện kêu vợ chồng tôi đưa cháu về chơi. Về nhà là chúng tôi nói không hết chuyện.
Một hôm, mẹ chồng bảo tôi chở đi mua cái điện thoại mới. Bà nói dùng điện thoại cũ hoài bị lạc hậu. Nhóm tập thể dục của bà toàn dùng cái lướt lướt, xem tin tức, nghe nhạc gì cũng tiện. Thấy mẹ có tinh thần cầu tiến học hỏi, tôi hào hứng bỏ tiền mua tặng luôn cho bà cái điện thoại cảm ứng 9 triệu.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tôi bắt đầu hối hận vì đã quá hào phóng với mẹ chồng mà "mua dây buộc mình". Từ ngày có điện thoại, mẹ chồng tôi chẳng còn chú tâm chăm sóc gia đình nữa. Tôi cũng chẳng biết đâu nếu bố chồng không gọi điện cho chồng tôi rên than.
Một phần vì tôi không sống cùng mẹ, một phần vì tính tình tôi xởi lởi, dễ tiếp xúc, nói chuyện nên mẹ chồng tôi thích lắm. (Ảnh minh họa)
Ông nói mẹ chồng tôi sáng tối ôm lấy cái điện thoại không rời. Nấu ăn thì qua quýt cho xong nên khi mặn khi nhạt, khi còn cho ông ăn mì tôm qua bữa. Nhà cửa bà cũng bắt ông lau chùi vì không có thời gian? Nghe chồng kể lại, tôi vừa sốc vừa buồn cười.
Đã thế, không biết ai chỉ bày mà mẹ chồng tôi bắt đầu tập tành mua hàng online. Bà kết bạn với toàn những người bán hàng rồi hỏi giá, đặt hàng này nọ. Dù tôi đã cảnh báo mua hàng online rất dễ bị lừa, tiền mất tật mang nhưng bà vẫn cứ thích mua vì nó tiện lợi, mẫu mã lại đẹp mắt. Khuyên không được, tôi đành thôi. Tôi đâu biết, người nhận hậu quả của những lần mẹ chồng "nổi hứng" lại chính là mình.
Lần đầu tiên là khi tôi đang làm ở công ty, mẹ chồng gọi điện hối thúc như chuyện gì quan trọng lắm: "Mau về giúp mẹ cái này. Mày mà không về chắc tao chết với bố mày". Trưa đó, tôi phải chạy về nhà chồng xem thử chuyện gì đã xảy ra.
Tiền bạc tôi trả cho mẹ chồng đã lên tới con số hơn 10 triệu đồng mà mẹ chồng chẳng có động tĩnh gì trả lại. (Ảnh minh họa)
Về tới nơi thì tôi chưng hửng thật sự. Thì ra mẹ chồng tôi đặt mua cái váy trên mạng với giá 2 triệu đồng. Nhưng khi nhận hàng, mặc thử thì cái váy chẳng khác gì cái bao, mẹ chồng tôi vóc dáng người thấp, mập, mặc vào càng buồn cười. Bố chồng tôi mắng cho.
Và tôi lại là người phải gọi điện cho shop thương lượng trả hàng, phí ship, phí tổn thất này nọ. Thương lượng xong xuôi, tôi còn phải đem cái váy đi gửi trả lại và bị shop cằn nhằn.
Từ đó về sau, mẹ chồng chuyển luôn việc nhận hàng, trả tiền cho tôi vì sợ bố chồng tôi la. Mà nhận hàng thì có cái được cái không. Cái nào được thì ổn, không là tôi phải chủ động liên hệ đổi trả tùm lum.
Chưa kể tiền bạc tôi trả cho mẹ chồng đã lên tới con số hơn 10 triệu đồng mà mẹ chồng chẳng có động tĩnh gì trả lại. Tôi nói với chồng, anh còn mắng tôi ngu thì ráng chịu. Tôi ức chế quá. Phải làm sao cho mẹ chồng dừng ngay mua hàng online lại đây? Kiểu này chắc tôi đổ nợ với bà quá.
Theo Hồng Nhung/ Helino