Không thể chấp nhận việc chồng mình đi lại, quan hệ thân thiết với gia đình người yêu cũ, tôi đã ngay lập tức có hành động để mọi thứ trở lại đúng vị trí vốn có của nó.
Quân – chồng tôi từng có một mối tình sâu đậm kéo dài 5 năm. Anh và người yêu cũ đã từng chuẩn bị đi đến hôn nhân, cả hai cũng đã qua nhà nhau chơi "nhẵn bát nhẵn đũa", gọi phụ huynh của nhau là bố mẹ. Tuy nhiên, sau đó tôi cũng không biết vì lý do gì mà họ lại chia tay, sau này, mỗi lần tôi hỏi anh đều gạt đi không nói.
Sau cuộc tình đổ vỡ, chị ấy lấy chồng và anh cũng nhanh chóng kết hôn với tôi. Chuyện tình của chúng tôi thì không dài, cũng không quá lãng mạn. Chỉ là, vào thời điểm ấy, chúng tôi đều là những người đang cô đơn, tìm thấy nhau, cảm thấy phù hợp và cũng có chút tình cảm thì quyết định tiến tới hôn nhân.
Kể từ sau khi kết hôn với Quân, tôi tuyệt đối toàn tâm toàn ý lo cho cho tổ ấm của mình, không nghĩ gì đến những chuyện tình cảm đã cũ. Bản thân tôi cũng dần yêu chồng nhiều hơn, nhất là từ khi có con. Thế nhưng, chồng tôi thì khác, anh vẫn giữ mối quan hệ với người yêu cũ và gia đình chị ấy. Khi tôi hỏi, anh bảo anh và người yêu cũ bây giờ là bạn bè tốt của nhau, hoàn toàn trong sáng không vướng bận tình cảm năm xưa. Còn với bố mẹ chị ấy, lúc chia tay, hai bác nói, không làm con rể thì làm con trai. Thế nên, anh nhận hai bác là bố mẹ nuôi và vẫn thường xuyên đi lại.
Nói thật, ở trong hoàn cảnh này, tôi nghĩ rằng dù người phụ nữ có cao thượng đến đâu chắc cũng khó cảm thấy vui vẻ. Thôi thì anh nói thế, tôi cũng không cấm đoán gì anh. Vậy nhưng, thấy tôi hiền, chồng tôi lại bắt nạt. Nguyên cả dịp Tết Nguyên đán vừa rồi, chồng tôi về nhà tôi thì được một buổi mà sang nhà người yêu cũ những vài lần. Hết sang ăn cơm tất niên rồi lại sang chúc Tết, ăn cỗ hóa vàng. Thực sự, tôi cảm thấy rất bực mình khi anh có hành động như vậy. Hễ tôi nói gì thì anh nổi khùng, lên giọng rằng: "Gọi người ta là bố là mẹ thì cũng phải có chút trách nhiệm. Trước đây, bố mẹ nuôi cũng giúp tôi nhiều, không có họ thì không có tôi ngày hôm nay đâu".
Cảm thấy mình và gia đình bị anh coi thường một cách quá mức. Nói thì anh không nghe, thế nên, tôi cũng phải vắt óc nghĩ ra cách đối phó với vụ này.
Tôi đáp trả rất nhẹ nhàng, bình thản nhưng điều đó khiến Quân vô cùng khó chịu. (Ảnh minh họa)
Hai ngày liền tôi bế con đi chơi, không về nhà, bỏ bê hết việc nhà, chẳng nấu cả cơm cho chồng ăn. Việc này khiến anh rất bực bội, anh nhắn tin, gọi điện bảo tôi về nhưng tôi dứt khoát không về. Không nói lý do, tôi tắt máy để mặc cho anh muốn gọi thế nào thì gọi.
Tối hôm đó vừa về đến nhà, chồng tôi đã ngồi đợi sẵn, mặt anh hằm hằm hỏi tôi đi đâu về? Tôi tỏ ra bình thản hỏi lại: "Anh hỏi làm gì? Anh đi được, tôi cũng đi được. Chẳng lẽ anh đi suốt ngày còn tôi cứ phải ru rú ở nhà chờ đợi à?".
Thấy thái độ của tôi, Quân càng nóng mặt, anh kéo tay tôi lại, mắt trợn trừng hỏi lại lẫn nữa: "Cô đi đâu về?".
Vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng, tôi nhếch mép bảo: "À, tôi cho thằng Bin sang nhà ông bà nội chơi. Ông bà nội nuôi, bố mẹ của người yêu cũ của tôi ấy mà. Quên chưa kể với anh, ngày xưa sau khi chia tay người cũ, tôi cũng nhận họ là bố mẹ, giờ thỉnh thoảng đi lại cho tình cảm ấy mà!".
Nghe tôi nói thế, tôi biết chồng tôi cáu lắm nhưng há miệng mắc quai, mình cũng như thế thì làm sao nói được người khác.
Tôi bế thẳng con vào phòng, chẳng thèm đôi co với Quân. Có lẽ cũng biết mình sai nên những ngày sau đó, Quân cũng ít qua lại nhà của người yêu cũ. Con người đúng thật là buồn cười, khi mình đối xử với họ y như cách họ đối xử với mình thì lại cảm thấy khó chịu. Thế nên, cứ phải đứng vào vị trí của người khác thì mới có thể hiểu được cảm giác của người ta mà cư xử cho đúng mực.
Theo Helino