Không biết đến khi nào tôi mới thoát khỏi số lận đận đây?
Ra trường được 3 năm rồi nhưng tôi chưa thể kiếm cho mình được một công việc ổn định. Trong khi bạn bè lương tháng trên 10 triệu đồng cả rồi thì tôi vẫn phải xin tiền bố mẹ để bám trụ lại thành phố.
Trước Tết một tháng, tôi may mắn xin được 1 công việc với mức lương cũng tạm ổn. Ở công ty này mọi người rất thân thiện và đoàn kết. Công việc bàn giấy không phù hợp lắm nhưng được sống trong ngôi nhà ấm áp này tôi cũng thấy vui.
Sếp của tôi đã có vợ con rồi nhưng rất phong độ và đẹp trai. Mỗi lần nhìn thấy sếp tôi chỉ ước ao sau này lấy được người đàn ông như thế làm chồng. Biết sếp đã có gia đình rồi nên tôi chỉ dám đứng từ xa ngắm nhìn. Còn mỗi khi đối diện với sếp tôi lắp bắp mãi không nói thành lời.
Suốt thời gian nghỉ Tết, tôi nhớ sếp da diết, chỉ mong thời gian qua nhanh để sớm được gặp lại người sếp điển trai.
Tôi lắp bắp mãi không nói thành lời. (Ảnh minh họa)
Ngày đầu tiên đi làm, anh sếp đẹp trai của chúng tôi đã đứng trước cửa công ty và trao cho từng người một phong bao lì xì. Nét mặt ai cũng rạng ngời trong ngày đầu năm mới. Còn tôi lần đầu tiên được chạm vào bàn tay đầy đặn ấm áp của sếp thấy thật hạnh phúc.
Khi sếp vừa đi vào phòng thì đồng nghiệp thi nhau bóc bao lì xì. Một chị thở dài: "Sếp keo thế, năm nào cũng có 1 tờ xanh lá cây này". Một người khác lại bảo vệ sếp: "Bà tham vừa thôi, được thưởng cả 20 triệu đồng sao không nói sếp hào phóng, còn lì xì chỉ là lấy may, có cũng được không có cũng phải chịu thôi".
Trong khi mấy chị em tranh cãi với nhau, tôi cũng tò mò mở phong bao lì xì ra xem. Tôi kinh ngạc khi thấy những 4 tờ 500 nghìn đồng. Sợ mọi người nhìn thấy tôi vội vàng giấu đi. Suy nghĩ một hồi tôi đoán là sếp thích mình, không dám nói ra nên dùng tiền lì xì để thể hiện tình cảm.
Suốt buổi làm hôm ấy tâm trạng tôi cứ bay bổng lâng lâng chỉ muốn xong việc để gặp sếp nói hết tình cảm của mình.
Biết sếp là người làm về muộn nhất công ty nên tôi cố tình nán lại để gặp nói lời cảm ơn về phong bao lì xì nhiều tiền hơn các đồng nghiệp khác.
Chờ mọi người về hết, tôi vào phòng sếp rồi thật thà nói: "Em cảm ơn anh đã lì xì em nhiều hơn các anh chị lâu năm trong công ty. Em hứa sẽ làm tốt mọi thứ mà anh yêu cầu".
Chỉ thấy sếp cười, im lặng nhìn một cách trìu mến, tôi lấy hết can đảm bày tỏ tấm chân tình của mình: "Em hỏi câu này anh nói thật được không? Có phải anh đang thích em, nên muốn dùng tiền lì xì thể hiện tình cảm không?".
Tính em không cẩn thận nên không hợp với công việc ở đây. (Ảnh minh họa)
Nghe tôi nói xong, sếp nhếch mép cười: "À tôi quên nói với em, đó là tiền lương của tháng thử việc đó. Tôi cố tình đặt tiền lương trong bao lì xì để trong năm nay em sẽ kiếm được công việc tốt. Từ ngày mai em có thể nghỉ việc, tính em không cẩn thận nên không hợp với công việc ở đây".
Nghe đến đây đầu óc tôi choáng váng, còn gì cay đắng hơn khi ngày đầu tiên của năm mới đi làm lại bị đuổi việc thế này. Nhìn sếp mà tôi xấu hổ không dám nói lời nào, cứ ngỡ được anh ấy thích, nào ngờ đó chỉ là suy nghĩ viển vông của tôi.
Cầm phong bao lì xì với hồ sơ trên tay bước ra khỏi công ty mà tôi buồn không thể khóc thành tiếng.
Sao số tôi hẩm hiu thế này, có phải tại tôi mơ mộng quá nên mới rơi vào những tình cảnh đắng lòng như thế này?
Theo Hồng Nhung/ Helino