Cũng có lần tôi bắt gặp mẹ chồng đang răn đe con trai, nói anh phải cứng rắn chuyện tiền bạc kẻo tôi mang về nhà mẹ đẻ dấm dúi.
Nhà chồng tôi không phải gia đình giàu có. So với nhà tôi, họ cũng có chút kinh tế hơn mà thôi. Bố mẹ chồng tôi ở nhà kinh doanh. Mà dân kinh doanh thì có mấy ai là không kỹ tính.
Mẹ chồng tôi là người khó chiều. Tôi không ăn bám con trai bà, hàng tháng cũng đóng tiền sinh hoạt phí đều đặn. Vậy mà mẹ chồng lúc nào cũng khinh khi, xỉa xói công việc của tôi chỉ ba cọc ba đồng trong khi ngày nào cũng đi sớm về khuya. Có lúc, mẹ chồng còn nói thẳng là tôi không nên đi làm nữa, ở nhà lo cho gia đình rồi bà trả cho vài triệu.
Tôi làm công ăn lương, tháng không được nhiều nhưng ít ra cũng đủ ăn tiêu hàng ngày. Lấy chồng rồi, dù phải đi làm xa và về muộn, tôi vẫn cố gắng vì sợ mang tiếng ăn bám chồng. Còn mẹ chồng tôi, vừa miệt thị tôi làm ra ít tiền lại sợ tôi giấu tiền mang về cho mẹ đẻ.
Dù không muốn nhưng vì anh trai, tôi phải muối mặt vay tiền mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi tiết kiệm để dành tiền ra riêng, thành ra mỗi lần tôi đi chợ, đồ ăn cũng không được đa dạng như mẹ chồng. Chỉ có vậy mẹ chồng tôi cũng hạnh họe, bà còn mỉa mai: "Tiết kiệm như con thế này, chẳng mấy mà có nhà biệt thự, có xe hơi đâu". Tôi nóng mặt, cả bữa cơm ăn chẳng ngon vì những lời mẹ chồng nói.
Cũng có lần tôi bắt gặp mẹ chồng đang răn đe con trai, nói anh phải cứng rắn chuyện tiền bạc kẻo tôi mang về nhà mẹ đẻ dấm dúi. Tôi bực mình lắm, tính thẳng nên nói luôn là bố mẹ tôi có anh trai tôi lo. Ông bà cho tôi còn chẳng hết nữa là.
Đáng ra lúc ấy tôi không nên nói vậy. Vì sau đợt đó, nhà tôi xảy ra chuyện. Anh trai tôi bị bạn bè rủ rê, cầm đồ cả sổ đỏ để vay tiền chơi chứng khoán. Cuối cùng mất trắng, nhà anh tôi bị ngân hàng đến siết nợ.
Dù không muốn nhưng vì anh trai, tôi phải muối mặt vay tiền mẹ chồng. Lúc đầu mẹ chồng tôi không cho. Sau đó chồng tôi nói khéo nên bà đồng ý để tôi vay một số tiền. Tôi cầm tiền của mẹ chồng, cảm thấy bấy lâu nay đã nhìn sai con người bà nên trong lòng áy náy.
Tôi tưởng được mẹ chồng cảm ơn, ai ngờ lại mang tiếng ăn trộm thế này. (Ảnh minh họa)
Từ hôm mẹ chồng cho vay tiền, tôi tranh thủ lấy điểm để được bà yêu thương. Ngày nào tôi cũng nấu cơm, dọn dẹp. Hôm qua được nghỉ, tôi tổng vệ sinh cả nhà. Vào phòng mẹ chồng lau nhà, tôi thấy chiếc dây chuyền vàng của bà rơi xuống đất. Tôi định để trên bàn trang điểm của mẹ chồng nhưng lại sợ mình quên không nhắc bà nên định đi tìm bà rồi đưa luôn.
Không ngờ đúng lúc đó, mẹ chồng tôi về. Thấy tay tôi cầm chiếc dây chuyền, bà la toáng lên: "Tôi tưởng cái dây rơi ở đâu, thì ra là cô lấy trộm. Tôi đã cho cô vay tiền cô còn không biết điều". Thế rồi cứ như vậy, mẹ chồng ném đồ của tôi ra khỏi nhà mà không cho tôi giải thích.
Tôi tưởng được mẹ chồng cảm ơn, ai ngờ lại mang tiếng ăn trộm thế này. Giờ chồng tôi lại bắt tôi về xin lỗi trong khi tôi không có tội. Tôi nên làm gì đây mọi người ơi?
Theo T.B/ Helino