Một lát sau có người đàn ông bước ra, ông ta nhéo tai con tôi rồi lớn tiếng: "Có mấy cọng rau làm gì mà lâu thế. Nhanh vào lau nhà rồi ra nấu cơm".
Lúc đó còn dại dột nên tôi đã bị hắn lừa để có bầu. (Ảnh minh họa)
Lòng tôi đang nặng trĩu. Mấy năm nay, tôi không dám đối diện với con, với quá khứ của mình. Nhưng ngày hôm nay nhìn thấy con, tôi lại cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Năm 21 tuổi, tôi yêu một gã trai thành phố khi còn ngồi trên ghế giảng đường đại học. Lúc đó còn dại dột nên tôi đã bị hắn lừa để có bầu. Khi biết tôi mang thai, hắn cắt đứt mọi liên lạc và rũ bỏ trách nhiệm với cái thai ấy.
Nghĩ đến mẹ và tương lai của mình còn dang dở, một mình tôi đến bệnh viện làm thủ tục phá thai. Thế nhưng đến bệnh viện, nghe tiếng tim thai của con đập trong bụng tôi lại không đành lòng. Sau hôm ấy, tôi về nhà và nói hết sự thật cho mẹ biết.
Nghe tin con gái không chồng mà chửa, mẹ tôi sốc đến mức ngất lịm. Nhưng bà cũng không nỡ bắt tôi bỏ một sinh linh bé nhỏ. Bà nói tôi hãy cứ giữ con, bà sẽ tìm cách để đứa con ấy không ảnh hưởng đến tiền đồ của tôi.
Tôi sinh con vào đúng dịp hè. Mẹ tôi có người cháu họ hàng xa đang hiếm muộn nên tôi đã cho vợ chồng chị ấy nhận con tôi làm con nuôi. Làm hết các thủ tục xong, tôi lại lên thành phố học tiếp đại học và xem như mình chưa từng có đứa con nào.
Với ngoại hình khá, học lực giỏi và quá khứ không bị đào bới, tôi nhanh chóng gặp được một người đàn ông giàu có, tốt bụng. Chúng tôi kết hôn sau 1 năm tìm hiểu. Đến thời điểm hiện tại, vợ chồng tôi đã có với nhau 3 mặt con.
Về phần con riêng của mình, thi thoảng tôi vẫn theo dõi cuộc sống của con. Cách đây không lâu, bố mẹ nuôi của con tôi qua đời sau một vụ tai nạn. Con tôi chuyển về sống với một người họ hàng của gia đình nội.
Thương con nhưng tôi chỉ có thể lấy danh nghĩa là họ hàng xa để giúp đỡ. Nhiều lần tôi nói muốn xin con nuôi để xem ý chồng nhưng anh lại không muốn có thêm đứa con nào nữa. Bản thân khó xử, lại thương con nên tôi không biết phải làm thế nào.
Đợt này tôi cho mấy đứa nhỏ nhà mình về quê ngoại để chơi nhân dịp nghỉ hè. Hôm ấy, khi tôi đang đưa các con đi chơi thì đi qua nhà mà con riêng của tôi đang ở. Theo phản xạ, tôi dừng lại và theo dõi. Con tôi đang cặm cụi nhặt rau, mặt thằng bé nhễ nhại mồ hôi, chân còn chẳng mang dép. Một lát sau có người đàn ông bước ra, ông ta nhéo tai con tôi rồi lớn tiếng: "Có mấy cọng rau làm gì mà lâu thế. Nhanh vào lau nhà rồi ra nấu cơm".
Tôi lau vội nước mắt rồi lái xe đi khỏi căn nhà ấy. Trên đường đi, nghĩ đến khổ cực con phải chịu mà tôi đau như cắt từng khúc ruột. Tôi đang sống cảnh sung sướng, chăn ấm đệm êm. Còn con trai tôi, nó đang phải sống một cuộc sống gì thế này? Tôi phải làm sao để chồng không phát hiện quá khứ mà vẫn giải thoát được cho con đây?
Theo Thùy Linh/ Helino