Lái xế hộp đi làm, mỗi ngày anh Gia (Hà Nội) tốn tới 2 tiếng trên đường vì mọi ngả đều tắc, đỗ được xe cũng bở hơi tai.
Chiếc xe phân khối lớn Honda VTX1300 mà anh Gia đang dùng kết hợp cùng chiếc xe máy nhỏ sau khi bán ôtô. Ảnh: P.T.G.
Bài viết dưới đây là chia sẻ trải nghiệm của anh Thế Gia, 41 tuổi ở Cầu Giấy, Hà Nội về lý do anh bán xe hơi sau 10 năm sử dụng để chuyển sang đi lại bằng xe máy:
Tôi sắm được ôtô từ lúc 30 tuổi và từng thấy có rất nhiều tiện lợi khi di chuyển bằng phương tiện 4 bánh. Ngồi trên xe hơi, rõ ràng là rất tiện nghi và an toàn, chưa kể có thể dễ dàng đưa cả gia đình đi chơi xa, ngao du đây đó. Cảm giác được tự mình cầm lái trên những cung đường mới cũng rất phiêu.
Thế nhưng, sau 10 năm, trải qua 3 đời xe hơi, tôi quyết định bán vì thấy mất quá nhiều thời gian và ức chế khi đi lại trong nội thành.
Quãng đường từ nhà tôi tới công ty coi như đi xuyên thành phố, từ Cầu Giấy, Ba Đình tới Hai Bà Trưng. Trước đây, tôi chỉ mất tầm 30-35 phút di chuyển nhưng vài năm sau này thì ngày nào cũng ách tắc, có khi mất hơn một tiếng mới tới nơi. Có lần kinh điển nhất là khi tôi đi làm về, cách bãi xe chưa đầy một km nhưng phải ngồi chờ gần 2 tiếng mới đến đích. Đói, bực bội, thấy thời gian trôi qua vô ích, cũng chẳng thể tấp lên vỉa hè hay bỏ xe dưới lòng đường mà chạy về được.
Tôi cũng thử đi đường vành đai 3 trên cao, tuy thông thoáng hơn nhưng xa gấp đôi và dịp nào tắc thì không có lối để tránh hay vòng lại.
Ngồi trong xe hơi tưởng nhàn nhã nhưng ngày nào tôi cũng thấy mệt mỏi vì phải lách qua những con đường đông đúc, tới bãi gửi xe cũng san sát ken nhau. Hôm nào tôi về tới nhà trời cũng đã tối, tâm trạng rầu rĩ.
Hằng ngày, các con tôi vào học ở trường gần nhà lúc 8h kém 15. Tôi cần có mặt ở cơ quan cách nhà 13km lúc 8h nên phải thuê một người chuyên đưa đón các cháu. Phương án chuyển nhà với tôi không khả thì vì các con đã quen trường lớp ở gần đó, vợ cũng có công việc ổn định ở không xa, bố mẹ tôi đều sống khu này.
Vì thế, năm ngoái, khi thấy giá xe có chiều hướng tụt, tôi quyết định bán luôn, coi như giải thoát 10 năm ràng buộc.
Chuyển sang đi hai bánh, mỗi ngày tôi thấy mình sống dài thêm được hơn một tiếng. Khoảng thời gian này rất quý giá vì sáng tôi có thể đưa các con đi học, chiều về chơi với chúng thêm được một chút. Bọn trẻ hớn hở ra mặt. Tôi cũng đỡ đần vợ được ít nhiều việc nhà. Ngoài ra, đi xe máy, tôi cũng dễ tạt chỗ này chỗ kia mua các đồ cần thiết mà trước giờ đều gọi người mang tới hay phải nhờ người khác. Mỗi tuần, tôi cũng bớt được vài tiếng chăm xe.
Bỏ ôtô, tôi cũng bớt được nhiều khoản. Thường, mỗi tháng, chi phí cứng để nuôi xe khoảng 5 triệu, cộng với tầm 5 triệu khấu hao, chưa kể các khoản vô hình do đi ôtô mang lại. Bây giờ, số tiền này tôi có thể gửi ngân hàng tiết kiệm.
Quen chạy xe nên những hôm mưa bất chợt tôi thoáng ưu tư nhưng lâu dần cũng thích nghi. Khi cần đi công tác xa hay đưa gia đình đi chơi, tôi có thể mượn xe của bố mẹ hoặc thuê xe tự lái của người quen.
Tất nhiên, bỏ xe bốn bánh cũng có nhiều điều không như ý. Thứ nhất là mất đi sự an toàn và chỉn chu vốn có khi ung dung ngồi trong xe hơi, bị khói bụi, mồ hôi hay có khi phải lội bì bõm chỗ ngập khi đi xe máy. Tôi cũng mất đi sự chủ động khi cần dùng thì phải đi mượn, thuê ôtô.
Không những thế, khi thấy tôi bán xe hơi chuyển sang đi xe máy, nhiều người quen hỏi "vỡ nợ à?", dù về kinh tế mình có thể sắm chiếc bốn bánh khác bất cứ lúc nào. Điều quan trọng nhất mà chỉ cánh cầm lái mới hiểu, là tình yêu với phương tiện, cảm giác điều khiển chiếc vô lăng trên những cung đường nay bị thiếu thốn.
Hiện tại, tôi duy trì hai phương tiện chính, một chiếc xe máy nhỏ gọn để đi làm và di chuyển trong nội thành, một chiếc phân khối lớn khi giao lưu anh em bạn bè và khám phá các cung đường mới.
Thực ra, sau một năm đi xe máy, tôi thấy điều phiền nhất là phải hứng chịu chất lượng không khí ô nhiễm ở thủ đô. Áp lực tăng dân số làm các con sông, hồ, cống nước thải và hệ thống thu gom rác bị quá tải, phát sinh mùi rất khó chịu. Dẫu sao, tôi cũng chưa có ý định mua lại ôtô bởi hiện tại, chưa có một loại hình giao thông nào ở Hà Nội có thể thay thế được xe máy về sự phù hợp với hạ tầng giao thông và tập tính sinh hoạt của người dân.
Tôi đang cố gắng khắc phục theo hướng tạm thời là mượn ôtô của phụ huynh để đi lại vào ngày mưa, rét hay dùng taxi nếu gia đình ra ngoài buổi tối. Về lâu dài, có lẽ tôi chỉ còn cách rút ngắn quãng đường từ nơi ở đến nơi làm việc và hy vọng có thể đưa nhà mình đến một nơi có môi trường sống tốt, sạch hơn.
Theo Thế Gia/ Vnexpress