9
/
61844
Tôi mãi chẳng quên những kỷ niệm cùng anh trong hiểm nguy
toi-mai-chang-quen-nhung-ky-niem-cung-anh-trong-hiem-nguy
news

Tôi mãi chẳng quên những kỷ niệm cùng anh trong hiểm nguy

Thứ 2, 04/06/2018 | 15:10:52
733 lượt xem

Tôi, người đàn bà đã cũ, trong tim quá nhiều vết cắt, thêm một nhát nữa cũng chẳng đau.

Ảnh minh họa.

Chiều mưa kéo dài do bão, trời chìm dần trong màn mưa ủ ê. Tôi không buồn, không đau, không bàng hoàng khi anh nói muốn chia tay. Tôi không còn lo sợ vì công việc quá ngổn ngang, bờ vai đã trống hoác về một phía, chao nghiêng. Tôi không buồn, không đau mà nước mắt cứ chực trào khi nhìn ngoài kia mưa rả rích, gọi kỷ niệm yêu ùa về. Tôi nói với anh: "Sau này có giận nhau điều gì, hãy nhớ những ngày lang thang rồi gặp tận cùng của sự hiểm nguy để mà thương nhau". Tôi không muốn là gánh nặng của anh cho nên khi anh nói lời chia tay, tôi im lặng, dường như tôn trọng quyết định ấy của anh. 

Tôi, người đàn bà đã cũ, trong tim quá nhiều vết cắt, thêm một nhát nữa cũng chẳng đau thêm. Ngoài kia mưa vẫn rơi, nỗi nhớ cứ đong đầy trong ký ức. Hai con người lặn lội trong đêm để chứng kiến tận cùng của bi đát, lẽ nào anh đã vội quên? Mưa phố núi dai dẳng, bàn tay anh lạnh cóng vẫn ấm áp gọi tên tôi trong giây phút đó. Hình ảnh anh lom khom, lùng bùng trong bộ áo mưa lượm từng quả dâu rơi vãi khắp đường không thể phai nhòa trong tôi. Tôi không hỏi anh giận tôi về điều gì và vì sao giận. Tôi trở nên quá già trong suy nghĩ và sẵn sàng đón nhận những gian nguy. Tôi đã vượt ngưỡng của nỗi đau và sự mất mát, vì vậy có nỗi đau nào, có sự mất mát nào vượt lên trên được nữa?

Ngoài kia mưa vẫn rơi, nhá nhem tối, tôi đội mưa cùng anh trên đoạn đường đèo trong sương mù đầy nguy hiểm. Niềm vui sướng, tâm hồn lãng mạn của tôi qua rất nhanh khi tôi chưa kịp reo lên hết câu: "Ôi, sương mù" thì nỗi lo sợ lại ập đến một cách nhanh chóng. Tôi cứng người khi không thấy gì trước mặt. Trong thời khắc ấy, tôi chỉ thốt lên: "Em sợ quá, anh ơi". Tôi bây giờ như con diều, chỉ tìm cách nương theo gió mà bay lên, như cung tên đã giương sẵn và phải bắn, như nước lũ chảy ào ào xuôi về, không thể quay lui, không thể dừng lại. Những kỷ niệm cùng anh tôi chẳng thể nào quên, giờ anh đã không còn yêu tôi nữa, tôi phải làm sao để quên anh đây?

Theo Hằng/ Ngôi Sao

  • Từ khóa

Tăng lương tối thiểu từ ngày 1-7: Người làm tự do vừa mừng vừa lo

Trước đề xuất tăng lương tối thiểu vùng 6% từ ngày 1-7 tới của Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, nhiều người trẻ làm tự do, bán thời gian mừng vì có...
15:32 - 03/05/2024
27 lượt xem

Rất tiện lợi, sao còn cự cãi về chuyện không tiền mặt!

'Đừng cự cãi nữa bởi cả thế giới đều công nhận sự tiện lợi của không tiền mặt. Việc cần làm là phổ cập thanh toán trực tuyến đến toàn bộ doanh nghiệp, cơ...
11:30 - 03/05/2024
133 lượt xem

Hát để quyên góp đóng viện phí cho bệnh nhi

Cứ hơn 20 giờ mỗi tối cuối tuần, nhóm "Hát để sẻ chia" lại có mặt tại phố ẩm thực Vĩnh Khánh (Q.4, TP.HCM), dùng lời ca tiếng hát để kêu gọi sự chung tay...
10:25 - 03/05/2024
158 lượt xem

Nhân viên phát hoảng vì công ty áp cả 'KPI chạy bộ'

Trên mạng xã hội lan truyền video cô gái “bóc phốt” công ty áp KPI chạy bộ, đọc sách. Có ý kiến cho rằng đây là phong trào tốt giúp rèn luyện sức khỏe,...
08:27 - 03/05/2024
203 lượt xem

Ngày Mật khẩu thế giới: Đặt mật khẩu kiểu nào mới an toàn?

Nhân Ngày Mật khẩu thế giới 2024, Chính phủ Anh đã đưa ra các biện pháp nhằm tăng cường bảo mật cho các thiết bị kết nối Internet như loa, tivi, chuông...
16:20 - 02/05/2024
582 lượt xem