Lúc ấy nếu không có chồng ngăn lại có lẽ mình đã xách valy để đi khỏi nhà rồi.
Sống cùng nhà mà như vậy, mình không chịu được. (Ảnh minh họa)
Có lẽ khi mình nói ra những điều này, nhiều người sẽ nghĩ mình là đứa con bất hiếu. Làm gì có người con gái nào đã kết hôn, được sống cùng bố mẹ đẻ còn than thở về bố mẹ chứ? Vậy mà đối với bố mẹ mình, thật sự mình không thể hiểu và thông cảm được cách bố mẹ đối xử với vợ chồng mình.
Trước đây chồng mình được xem như rể quý trong nhà. Cũng bởi khi đó anh làm ra nhiều tiền, hay mua quà cho bố mẹ. Nhưng vài năm trở lại đây, công việc của chồng mình không được như ý muốn. Các dự án trong công ty anh bị đình chỉ do thiếu vốn đầu tư từ đối tác. Lúc ấy vợ chồng mình không còn sự lựa chọn nào khác đành phải bán căn chung cư cao cấp để chi trả cho các khoản vay mượn của công ty.
Bố mẹ đẻ mình khi đó đang sống cùng gia đình chị gái mình. Nhà cao cửa rộng, mặc dù ông bà không muốn vợ chồng mình về ở nhưng cũng không nỡ để cả nhà mình ra thuê trọ. Thế là vợ chồng mình chuyển về nhà mẹ đẻ của mình và sống cùng gia đình anh chị.
Từ ngày chuyển về nhà bố mẹ, mình mới thấy bố mẹ mình là những người quá thực dụng. Lúc chồng mình giàu có thì bố mẹ săn đón. Khi làm ăn tụt dốc, bố mẹ mình liền trở mặt ngay. Mình là con gái nhưng mỗi khi nghe bố so sánh chồng mình với anh rể cũng nóng mặt huống gì chồng mình là đàn ông. Chưa kể mỗi lần anh rể đi du lịch, mua món đồ gì là bố mình lại bóng gió: "Trong cái nhà này có 2 đứa con rể. Người thì làm bố mẹ vợ nở mày nở mặt. Người thì ăn không ngồi rồi chẳng được tích sự gì".
Bố mẹ mình có lương hưu, lại có hai căn nhà cho thuê nên tháng nào cũng dư ra cả chục triệu. Vậy mà mấy hôm trước, khi mình hỏi vay tiền để xoay vốn cho công ty chồng thì mẹ mình thẳng thừng nói không có.
Mẹ nói không có tiền nên mình đành phải chấp nhận. Nhưng mới tối qua, mình xuống tủ thuốc tìm thuốc đau đầu để uống thì vô tình nghe được mẹ nói chuyện với chị gái: "Đây là tiền mẹ mới rút ở ngân hàng về. Cái Thanh nó vay nhưng mẹ không cho, cho vợ chồng con đấy. Đưa tiền cho vợ chồng cái Thanh biết khi nào nó mới trả, có khi lại mất luôn".
Mình không thể tin được là mẹ lại tính toán với mình nên đã mở cửa và hỏi mẹ rõ ràng mọi chuyện. Vậy mà mọi người biết mẹ mình nói gì không? "Nếu con vay thì cứ đưa mẹ tiền lãi như vay ngân hàng. Cam đoan trả lãi không thiếu 1 đồng thì mẹ sẵn sàng cho vay ngay".
Mình tức quá liền lên phòng gọi chồng con dậy với ý định đi thuê phòng trọ ở ngay trong đêm. Sống cùng nhà mà như vậy, mình không chịu được. Lúc ấy nếu không có chồng ngăn lại có lẽ mình đã xách valy để đi khỏi nhà rồi.
Cả đêm mình trằn trọc không ngủ. Mang tiếng là sống nhà bố mẹ đẻ nhưng vợ chồng mình vẫn phải đưa tiền sinh hoạt đều đặn. Chưa kể suốt ngày phải nhìn bố mẹ chăm chút cho vợ chồng chị gái còn gia đình mình thì giống những người ăn bám vậy. Sống như thế làm sao mình sống tiếp được đây? Hay mình cứ tìm thuê nhà ở riêng, đắt đỏ hơn một chút nhưng bù lại sẽ thoải mái và bình yên hơn bây giờ.
Theo Nguyễn Thanh/ Helino