"Thấy con thích đá bóng, có hôm quên cả học bài, tôi gọi về dọa 'con không lo học, mẹ không cho ra sân bóng nữa'. Hải im lặng vào nhà ngồi khóc..." - mẹ tiền vệ Quang Hải chia sẻ.
Bước chạy, cú sút đầu tiên trên sân bóng làng
Khi đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam chiến thắng U23 Qatar ngoạn mục, phóng viên đã có mặt tại nhà riêng của tiền vệ Quang Hải ở xã Xuân Nộn (Đông Anh, Hà Nội).
Ngôi nhà ngập tràn tiếng cười, tiếng chúc tụng. Bố mẹ anh hạnh phúc trong vòng tay của người thân và bạn bè. Làng xóm cũng kéo đến chia vui cùng gia đình. Ai cũng hô vang câu “Việt Nam chiến thắng, Quang Hải chiến thắng” để bày tỏ niềm tự hào khi quê hương mình có một người hùng.
Bộ chỉ huy quân sự huyện Đông Anh đến chúc mừng gia đình tiền vệ Quang Hải. Ảnh: Diệu Bình
Mặc dù bận rộn tiếp khách nhưng bố mẹ tiền vệ Quang Hải vẫn dành thời gian chia sẻ với chúng tôi về cậu con trai út sinh năm 1997 của mình.
Ông Nguyễn Quang Thuần - bố tiền vệ Quang Hải tâm sự: “Từ bé lúc mới lẫm chẫm tập đi, Quang Hải đã mê trái bóng rồi. Tôi nhớ lần mình mua một quả bóng nhựa cho con chơi, dù chưa đi vững nhưng con đã ôm khư khư trái bóng cả ngày.
Quang Hải đăng tải bức ảnh ăn mừng bàn thắng vào lưới U23 Qatar. “Tôi thực sự quá hạnh phúc. Cảm giác rất khó tả. Nỗ lực của toàn đội đã được đền đáp xứng đáng" - Quang Hải trả lời báo chí.
Nhà tôi nằm ở cuối làng, sau khi kết hôn, vợ chồng tôi mới chuyển ra ngoài này sống theo diện đất giãn dân. Đối diện với nhà là sân bóng đá của thôn, lớn hơn một chút tầm 5, 6 tuổi, hễ các anh đá bóng là con chạy ra đòi chơi cùng. Thấy vóc dáng Hải lúc đó bé loắt choắt, gầy gò, các anh lớn sợ đá vào người em nên không dám cho chơi.
Nhưng sau Hải đòi dữ quá, các anh mới cho vào sân… Cứ như vậy, sân bóng đó đã gắn bó với Hải cả thời thơ ấu, chứng kiến những bước chạy, những cú sút đầu tiên của con”.
Tiền vệ Quang Hải lúc nhỏ, được tặng danh hiệu cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất. Ảnh: Gia đình cung cấp
Quang Hải lúc nhỏ bên gia đình, bạn bè. Ảnh: Gia đình cung cấp
Ngồi bên cạnh đó, đang cười nói vui vẻ, bà Nguyễn Thị Cúc bất chợt nghẹn ngào khi nghe chồng nhắc đến tuổi thơ của Quang Hải.
Vẻ đáng yêu của tiền vệ Quang Hải lúc gần 1 tuổi. Ảnh: Gia đình cung cấp
Đôi mắt rưng rưng, bà nói: “Ngày xưa hai vợ chồng tôi nghèo lắm, kinh tế khó khăn, quanh năm làm ruộng, chỉ quẩn quanh trong làng mình. Có bao giờ nghĩ đến việc cho con làm cầu thủ bóng đá đâu.
Thấy Hải thích đá bóng, hay tụ tập bạn bè ở sân, có hôm quên cả học bài, tôi gọi về dọa "con không lo học, mẹ không cho ra sân bóng nữa”, con im lặng vào nhà ngồi khóc. Mấy hôm sau, đi học về, Hải bảo "mẹ ơi, con học giỏi, mẹ mua cho con trai bóng da nhé”. Nghe con nói vậy, nước mắt tôi chực trào ra, phải quay đi để con khỏi thấy.
Vì lúc đó, hoàn cảnh thiếu thốn, ăn còn lo từng bữa thì lấy tiền đâu mà mua bóng da cho con. Nhưng tôi vẫn động viên, con học ngoan mẹ sẽ dành 2 ngày công làm thuê mua cho. Từ hôm đó, tuyệt nhiên Hải không nhắc đến việc mua bóng da nữa, có lẽ con sợ tôi phải vất vả.
Từ nhỏ, con kiệm lời và chững chạc lắm. Chỉ cần làm gì khiến mẹ buồn, con sẽ thôi luôn, không nghịch nữa…”.
Ảnh chụp gia đình Quang Hải được treo trang trọng ở phòng khách của căn nhà. Ảnh: Diệu Bình
Vẫn theo lời mẹ tiền vệ Quang Hải, gia đình vốn làm nông, việc anh được các thầy tuyển chọn lên trung tâm huấn luyện là điều nằm ngoài sức tưởng tượng của họ.
“Quyết định để con rời xa gia đình, xa vòng tay bố mẹ năm ấy không hề dễ dàng. Ở tuổi lên 9, ăn chưa no, lo chưa tới, người con đen nhẻm, bé tí như cái kẹo. Tôi sợ con không có bố mẹ ở bên quan tâm, chăm sóc sẽ thiệt thòi, tủi thân.
Bà Nguyễn Thị Cúc - mẹ tiền về Quang Hải, chụp ảnh với người thân đến chia vui cùng gia đình tối 23/1. Ảnh: Lê Thúy
Mấy hôm liền tôi thức trắng đêm suy nghĩ, cân nhắc, bữa cơm tôi bảo “hay thôi ở nhà với mẹ, lên đấy rồi ai chăm con”. Hải buông vội bát cơm nói “con sẽ tự chăm mình được, mẹ cho con đi nhé”. Tôi chưa trả lời, con nhất định không ăn cơm. Trước sự quyết tâm của con, hai vợ chồng tôi đồng ý cho con lên trung tâm huấn luyện”.
Căn nhà 3 tầng của tiền vệ Quang Hải mới được xây dựng, đang trong giai đoạn hoàn thiện. Còn căn nhà bên cạnh là của bố mẹ anh. Ảnh: Diệu Bình
Các huy chương, danh hiệu và giải thưởng của Quang Hải được bố mẹ tiền vệ lưu giữ, bày ngăn trong tủ kính. Ảnh: Diệu Bình
Cú sốc lớn trong đời
Từ làng quê nghèo, Quang Hải chính thức đặt những bước chân đầu tiên vào con đường bóng đá chuyên nghiệp.
Đó là năm 2007, anh được thầy Vũ Minh Hoàng - huấn luyện viên của lò đào tạo trẻ Hà Nội phát hiện và tuyển chọn. Nhận thấy tố chất đặc biệt của Quang Hải, thương hoàn cảnh của cậu học trò nghèo hiếu học, thầy Vũ Minh Hoàng không những chỉ dạy mà còn nhận Hải làm con nuôi, quan tâm, lo lắng cho Hải như con ruột.
Bộ sưu tập huy chương của tiền vệ Hà thành. Ảnh: Lê Thúy
Những lúc Quang Hải buồn vì nhớ bố mẹ, yếu lòng sau buổi tập luyện khắt khe, căng thẳng, thầy Vũ Minh Hoàng đã động viên, an ủi, tiếp thêm niềm tin cho Quang Hải yên tâm tập luyện.
Tuy nhiên, cách đây khoảng 6 năm, khi Hải bắt đầu gặt hái những thành tích ở giải U17, U19, U21 Quốc gia..., cha nuôi của Hải, ông Vũ Minh Hoàng qua đời sau một tai nạn đáng tiếc. Đây là một cú sốc "trời giáng" đối với Quang Hải. Anh đau đớn vì mất đi người thầy, người cha nuôi đáng kính, chỗ dựa lớn về tinh thần và niềm tin của mình...
Vượt qua nỗi đau, Quang Hải rèn rũa bản thân, tập luyện thật tốt để báo đáp sự kỳ vọng cha nuôi dành cho anh. Kể từ ngày ấy, Quang Hải luôn nhớ về người cha nuôi mỗi khi anh ghi bàn thắng quan trọng.
"Ở trên đó, con tin rằng người sẽ tự hào lắm! Con sẽ tiếp tục chăm chỉ", Quang Hải chia sẻ trên trang cá nhân, tưởng nhớ về cha nuôi Vũ Minh Hoàng.
Sau khi cha nuôi qua đời, cựu tuyển thủ Vũ Minh Hiếu (anh ruột của Vũ Minh Hoàng) đã thay em trai nhận Hải làm con nuôi.
Có thể nói, bóng đá đã cho Quang Hải tất cả, tiền tài, danh vọng… nhưng điều đó không tự nhiên mà đến. Nó đã được đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt, bằng nỗi đau và cả máu…
Thẻ tham dự các giải đấu cũng được gia đình Quang Hải gìn giữ. Ảnh: Diệu Bình
Mẹ Quang Hải nói thêm: “Quang Hải chưa bao giờ tự mãn với bản thân. Tôi vẫn nhắc con sau mỗi chiến thắng phải nỗ lực, rèn luyện, phấn đấu nhiều hơn nữa. Nếu con ngủ quên trong chiến thắng, thì những gì ngày hôm qua con đạt được sẽ sụp đổ".
Khi bắt đầu có những thành công nhất định, làm ra tiền nhưng tiền vệ Quang Hải sống rất tiết kiệm cho bản thân mình. Tuy nhiên, về thăm nhà lần nào cũng anh cũng mua thuốc bổ cho bố mẹ. Hàng ngày, Quang Hải đều gọi điện cho bố mẹ, hỏi thăm xem bố mẹ ăn cơm chưa, sức khỏe ra sao.
"Tiền kiếm được, Hải không tiêu xài hoang phí mà dành xây căn nhà 3 tầng bên cạnh nhà bố mẹ. Hiện công trình đang trong giai đoạn hoàn thiện. Chắc đến Tết là xong”, mẹ Quang Hải nói.
Theo Diệu Bình - Lê Thúy/Vietnamnet