9
/
104217
Hãy kết hôn, nhưng đừng vì cô đơn
hay-ket-hon-nhung-dung-vi-co-don
news

Hãy kết hôn, nhưng đừng vì cô đơn

Thứ 4, 27/01/2021 | 07:30:41
1,385 lượt xem

Đâu phải cứ lấy một người là hết cô đơn. Ở cùng một người nên cô đơn chỉ tạm đi trốn, chứ hôn nhân không hề giết chết được cô đơn.

Tháng trước, người em thân thiết hồi đại học gọi điện cho tôi. Sau vài câu thăm hỏi, giọng cô ấy bỗng trở nên dịu dàng pha chút phấn khích: "Em sắp kết hôn rồi!". "Thật sao? Em định kết hôn ở độ tuổi này ư?".

Hãy kết hôn, nhưng đừng vì cô đơn - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi thực sự không thể chúc mừng cô ấy một cách vui vẻ được. Dù rất muốn cho cô ấy biết sự thật tàn nhẫn (?) về hôn nhân, nhưng tôi đã quyết định im lặng. Tôi coi cô ấy như em gái nên không thể nói những lời chói tai. Dù sao đó cũng là một trong những chuyện hệ trọng trong đời.

Tôi và cô ấy sống chung phòng trọ hồi đại học. Chúng tôi khá thân, hợp tính và hiểu nhau như chị em một nhà. Cô ấy đã từng yêu một người sâu đậm, nhưng tình yêu đó lại không được nối kết bằng duyên số. Kể từ đó, cô không còn yêu ai khác nữa. Trong suy nghĩ của tôi, cho đến giờ phút này, cô ấy đã sống một cuộc đời độc thân hoành tráng. Và tôi cũng đã tin chắc rằng cô sẽ già đi trong kiêu hãnh.

Tôi rất mong như vậy. Không cần để tâm chuyện của người khác, một mình sống thanh nhã, rồi già đi cùng người bạn đồng hành trong những chuyến ngao du. Bỗng dưng tôi thấy mình hệt như một bà mẹ đơn thân già ích kỷ, trong lòng mong cô con gái lớn tuổi đừng nghĩ đến chuyện kết hôn gì cả, để con sẽ mãi ở bên mẹ như một người bạn cho tới khi bà rời xa thế gian này.

"Rốt cuộc thì em quen anh ta như thế nào?", lòng tò mò trỗi dậy, tôi không thể không buông một câu hỏi. "Chị xem hình rồi em kể tiếp cho" - cô ấy nói rồi gửi ngay cho tôi một vài tấm hình. Tôi cầm điện thoại xoay ngang xoay dọc, xem xét thật cẩn thận, rồi dùng hai ngón tay phóng to bức ảnh lên, quan sát tỉ mỉ từ nếp nhăn nơi khóe mắt, cho tới đồng tử bên trong.

Nhưng mà tôi thì biết cái gì chứ? Đến cả ông chồng cũ sống với tôi cũng ngót nghét 20 năm mà đến giờ tôi còn cảm thấy xa lạ nữa là người đàn ông trong ảnh này. Đối với một người thân thiết như em gái, thì cái câu: "Ừ chị thấy cũng được đấy" nghe có vẻ hơi hời hợt. Còn kiểu: "Sao mặt anh này nhìn dài thế nhỉ" nghe cứ sao sao. Dù sao tôi cũng không thể nghĩ ra lời nào phù hợp. Nhưng trong sâu thẳm thì tôi chỉ muốn thốt lên: "Em cứ sống một mình như vậy đi!".

Chẳng phải kết hôn là ban đầu mình tự tin biết tất cả về đối phương, sau đó mới từ từ nhận ra chúng ta chẳng biết gì về nhau cả hay sao? Chẳng phải nó giống như việc mua một tờ vé số, rồi chờ đợi xem vận may có đến với mình không? Hay đại loại là leo lên một chiếc thuyền nào đó mà không biết sẽ đi đâu về đâu? Trong câu giải thích tha thiết từng câu từng chữ của tôi, cô ấy dường như gật đầu trong im lặng: "Ừm ừm, đúng vậy nhỉ?".

Tôi hỏi cô ấy: "Em có yêu người đó không?". "Em cũng không biết nữa, chưa hẳn là cảm giác yêu đương, chỉ là em thấy thoải mái" - cô ấy trả lời. Cô nói lý do lớn nhất cô quyết định kết hôn là vì quá cô đơn, và một mình gánh vác cuộc sống có vẻ khá vất vả.

Mấy năm trước, chúng tôi đi du lịch, trải qua cả hành trình cùng nhau nhưng chưa một lần cô lộ ra tâm tư này. Cô ấy đã từng nói sẽ sống độc thân cho tới cuối đời. Tôi nghĩ rằng cô ấy đã quá giỏi chịu đựng sự cô đơn trong cái vỏ bọc thoải mái của việc sống một mình. Nhưng mà, càng lớn tuổi càng ghét sự cô đơn. Có lẽ đó là lý do cho quyết định kết hôn của cô ấy.

Nhưng, đâu phải cứ lấy một người là hết cô đơn. Ở cùng một người nên cô đơn chỉ tạm đi trốn, chứ hôn nhân không hề giết chết được cô đơn. Một sáng nào đó mở mắt ra, dù là ngày nắng rực rỡ hay ngày mưa ảm đạm, bỗng thấy cái gì đó cạy cửa rồi lẻn vào lồng ngực. Đó chính là sự cô đơn.

Cuối cùng, tôi thốt ra một câu quả quyết: "Đừng vì cô đơn, nếu em tự tin về tình yêu với người đó thì hãy kết hôn". Như cô nói, không chỉ vì càng già càng sợ cô đơn, mà còn vì lý do kinh tế nên cô mới kết hôn. Tính toán điều có lợi cho bản thân mình chưa hẳn đã xấu. Nhưng những người như thế khi gặp vấn đề về kinh tế thì sẽ không chịu đựng nổi, và những trường hợp chia tay như thế rất nhiều. Đó là điều tôi lo lắng nhất, và cũng là lý do tôi cứ hỏi đi hỏi lại: "Em có tự tin về tình yêu của mình hay không?".

Dù sao tôi cũng đã chúc mừng cho hôn nhân vào tuổi trung niên của cô em gái thân thiết của mình. Mong rằng đoạn đường cả hai người cùng đi sẽ bớt cô đơn, bớt mỏi mệt. Tôi không nói: "Em may mắn lắm", chỉ muốn nói với em rằng: "Sẽ không sao đâu". Kết hôn luôn khó khăn hơn một mình chịu đựng nỗi cô đơn rất nhiều. Chỉ mong em sẽ luôn hạnh phúc với quyết định của mình.

Theo Người lao động

https://phunu.nld.com.vn/chuyen-trang-phu-nu/hay-ket-hon-nhung-dung-vi-co-don-20210125131843906.htm

  • Từ khóa

50 năm đất nước thống nhất: Tự hào sống mãi tuổi 20

50 năm đất nước thống nhất, những thế hệ thanh niên, cựu cán bộ Đoàn, cựu thanh niên xung phong từng dành cả tuổi thanh xuân cho nền độc lập của dân tộc,...
14:31 - 23/04/2025
76 lượt xem

Hòa bình đẹp lắm!

T.Ư Đoàn triển khai đợt tuyên truyền cao điểm kỷ niệm 50 năm Ngày Đất nước thống nhất với chủ đề "Hòa bình đẹp lắm", để tuyên truyền rộng rãi và tạo không...
10:30 - 23/04/2025
172 lượt xem

Cựu chiến binh đi xe máy hơn 1.300km vào TP.HCM xem diễu binh: 'Tôi đi ngắm hòa bình đất nước'

Cựu chiến binh Trần Văn Thanh (76 tuổi, ngụ TP Vinh, Nghệ An) đã đi được gần 1.000km trong hành trình hơn 1.300km bằng xe máy từ Nghệ An vào TP.HCM xem...
07:54 - 23/04/2025
251 lượt xem

Nhắc nhau giữ bình yên cuộc sống

Hơn 1.000 trại sinh là các bạn trẻ đại diện 32 tỉnh, thành phía Nam và Hà Nội cùng bốn Đoàn thanh niên (thuộc Bộ Công an), tuổi trẻ Quân khu 7 vừa hoàn...
16:10 - 22/04/2025
617 lượt xem

Mới tuổi đôi mươi đã thấy... già: Đối mặt với chuỗi vấn đề về sức khỏe

Dù chỉ vừa ngoài tuổi đôi mươi nhưng nhiều người trẻ đã phải đối mặt với những vấn đề sức khỏe như mất ngủ kéo dài, đau lưng, rụng tóc, hay quên… Những...
10:30 - 22/04/2025
787 lượt xem