Xuân Hương đã 22 tuổi. Xuân Hương nghe lời mẹ mở nhưng mối tình đầu dẫu chỉ là trong mộng với Ngyễn Du đâu dễ dứt ra được. Năm 1796, Xuân Hương nghe tin Nguyễn Du trên đường vào Nam theo nhà Nguyễn thì bị quân Tây Sơn bắt. Trong khi đó mẹ nàng đã nhận lời gả cho chàng lang ở xóm Tây. Phạm Đình Hổ nghe tin Xuân Hương đi lấy chồng nghĩ buồn cho Nguyễn Du đã viết bài thơ “Nhớ xưa”. Đám sĩ tử chưa có vợ lảng xa nàng thơ góa phụ khiến đường tình duyên của nàng đã trắc trở lại thêm trắc trở .
Từ buổi đọc truyện hôm nay, mời quí thính giả đón nghe tiểu thuyết “Sông” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. "Sông" dày gần 300 trang kể về nhân vật chính cùng...
Thỉnh nhận được tin con trai bị thương đang nằm điều trị ở bệnh viện 3 bên Hải Dương. Thoảng bị thương trong trận đánh ở cửa ngõ Sài Gòn, vết thương không...
Người dân làng mong ngóng tới ngày giải phóng miền Nam tới gần để được đón trai làng trở về. Nỗi mong ngóng còn lớn hơn nhiều ở các bà mẹ khi để phần cho...
Bà Thân vừa ngả lưng xuống giường thì nghe tiiếng chân chạy rầm rập sau lưng nhà. Tiếng ai như tiếng bà Huyện nhắc đến tên Thoảng và Thùy khiến bà không...
Hiền quyết định xin thầy cho cô đi dân công hỏa tuyến . Cô cho rằng đi đợt này có hai điều tốt cho gia đình. Thứ nhất, đóng góp cho kháng chiến gia đình...
Câu chuyện úp mở của vợ Thỉnh khiến bà Thân phải bận lòng. Bà đoán câu chuyện có liên quan đến Hiền, vì bà nghe phong thanh thanh thày giáo dạy toán của...
Từ ngày Thùy nhập ngũ đến hôm nay đã được năm năm bảy tháng hai mươi mốt ngày . Từ ngày Thùy đi, bà Thân nghĩ ra cách xin những đám sỏi nhà Đầu khi ông ấy...
Chỉ còn vài ngày nữa là Thùy lên đường nhập ngũ mà câu chuyện tình cảm của Thùy và Hiền còn dang dở. Hiền , bỏ lại sau những sự kiêu hãnh của người con...
Đêm trước ngày chia tay Thoảng lên đường nhập ngũ, cách một con ngõ nhỏ ở phía Tây đường, cả nhà Thùy cũng vẫn đang còn thức. Thùy đang sắp lại đống sách...
Trúng tuyển, nhận quyết định nhập ngũ, Thoảng về thăm nhà. Bữa cơm liên hoan cho Thoảng đi bộ đội vẫn đông như ngày Thoảng đi học nhưng không khí có vẻ...