Minh bỏ nhà Nhung ra đi trong trạng thái bơ phờ, mệt mỏi. Lang thang bên bờ hồ Hoàn Kiếm, cảnh vật bỗng nhắc Minh ôn lại cả thời kì đau yếu với bao sự khổ sở khó nhọc của những người thân yêu. Chàng quả quyết gọi xe về nhà. Trở về ngôi nhà thân yêu, Minh tỏ ra vô cùng mừng rỡ nhưng chàng sợ Liên còn giận lại ngất đi một lần nữa nên lại bỏ đi. Chàng bắt mình phải chịu những khổ sở ê chề như là một cách chuộc lỗi lầm với Liên. Chàng tìm đến thuốc phiện Văn dò la được chỗ ở mới của bạn bèn giục Liên...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...
Công tác tại trung đoàn bộ được hơn một năm, Sài được đi thi tốt nghiệp lớp mười ở trường bổ túc văn hoá của Quân khu, anh đỗ vào loai ưu, được chọn gửi...
Đại đội 12, tiểu đoàn 9 phát hiện ra cuốn nhật kí của chiến sĩ Giang Minh Sài. Ban chính trị báo cáo, xuất hiện tư tưởng nằm ỳ, thoái thác nhiệm vụ trong...
Sài và Hương đã trao nhau những rung động đầu đời thuần khiết nhất. Nhưng chuyện bị loang ra khi có người bắt gặp và loan ra khắp làng xã. Chú Hà đã có...
Bốn năm sau, khi Sài bước sang tuổi mười tám, tuy tốt nghiệp lớp bẩy trường huyện và đỗ vào lớp tám của tỉnh nhưng Sài lại bỏ về làm trưởng ban phụ trách...
Cuộc họp toàn xã Hạ Vị công bố những quyết định gắt gao. Tất cả mọi công dân của xã không được đi làm mướn ở bất cứ nơi nào. Trước mắt, mỗi gia đình sẽ...
Gia đình ông đồ Khang họp bàn giải quyết việc Sài đánh vợ khiến cô vợ phải bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh hai Tính là người có học và tiếng nói có trọng lượng nhất...
Gia đình ông đồ Khang ở một làng quê nghèo. Giang Minh Sài là con út ông đồ Khang. Mười tuổi, Sài bị gia đình bắt ép lấy một cô vợ lớn hơn mình ba tuổi...
Tiểu thuyết xoay quanh cuộc đời của Giang Minh Sài - Anh nông dân học giỏi. Tuy nhiên, Sài chịu nhiều áp lực. Khi mới 12 tuổi, Sài bị bố mẹ ép cưới Tuyết....
Sau tai nạn, Huyền dường như mạnh mẽ và tỉnh táo hơn. Huyền coi tai nạn của mình là một cái giá đánh đổi vừa phải cho gia đình cô. Ông bà Hoán cũng hòa...