Quan năm Mũi Khoằm cai quản các đạo binh tỉnh Bắc rất bực giận vì sự chủ quan sơ xuất của mặt ngựa. Nhất là hắn dưới quyền của tướng Brieu de e’ blax đang chuẩn bị đánh chiếm hẳn Yên Thế. Hắn truyền lệnh dẫn giả Mặt Ngựa cùng mấy thằng lính xuống nhà phạt, ở xà lim riêng biệt, cùm hai chân , rồi sẽ ra tòa án binh xử tội về canh gác, lơ là để mất súng. Từ bến sông Cái bên kia Hà Nội lên tới cổng tỉnh Bắc Ninh, các làng sở tại và cả các làng ở xa có dính dáng đến họ hàng nội ngoại của ba quan lớn tỉnh...
Chiến khu cách mạng Hiền Lương được thành lập gồm những cán bộ Việt Minh đầu tiên gây dựng sự nghiệp cách mạng ở Tây Bắc, bàn đạp để làm nên một “cánh...
Truyện được viết với phong cách kì ảo về mối huyết thù của hai cô gái trẻ Linh Lan và Tuyết Nhi với viên quan huyện Quản Hà. Để thỏa mãn dục vọng sắc đẹp...
Tiểu thuyết "Cánh cung đỏ” được nhà văn Hà Lâm Kỳ viết từ năm 2015 do Nhà xuất bản Quân đội nhân dân ấn hành, gồm 3 tập, tổng số gần 600 trang.
Tiểu...
Duy đã lo sợ M vĩnh viễn rời bỏ anh, M đã lựa chọn một người khác. Anh đã nghĩ tới một nơi không ai biết anh và sống một mình ở đó. Nhưng khi vừa nhìn...
Chứng kiến M ngồi nói chuyện với N, anh cảm thấy như không hề có cảm giác ghen tuông. Trong anh lúc ấy cô như một người bạn gái thân của anh, cô đang ngồi...
Trong giấc mơ Duy thấy M bị sát hại, anh tưởng tim mình đau thắt lại vì mất M. Anh thấy rất rõ anh không thể sống thiếu M được. Thức giấc giữa đêm, anh...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...