Một tháng sau, nhân dịp nghỉ hè Trường xin phép mẹ về An Lâm chơi, vừa là để thăm lại quê nhà, thăm những kỉ niệm êm đềm thời thơ ấu, vừa là để kèm dậy người con của bà Nhì như lời chàng đã hứa. Nhà bà Nhì vốn nghèo nên mấy mẹ con chỉ quây quần sống với nhau trong nếp nhà cũ. Bích là cậu con trai thi trượt mà bà nhờ Trường dạy học. Khi Trường đến thăm nhà bà Nhì, chỉ có Trinh , cô bé có đôi mắt to và đen vẫn thường chơi với Trường và Lan ngày trước là ở nhà, còn Bích đi khất nợ bên sông chưa về.
Những ngày còn lại với sông Di, Ân nhận ra sổ ghi chép của mình đã kín chữ, và dày đặc những tính từ. Cậu cũng nhận ra ruồng rẫy giọng điệu nữ tính là...
Những tin nhắn của Tú bắt đầu làm Ân thấy tức tối. Cậu không muốn mình trở thành kẻ nằm dưới gốc sung há miệng chờ trái rụng. Từ lúc cậu rời Sài Gòn cho...
Bọn Ân đã tới hồ Thiên. Cái hồ ở giữa rừng già, heo hút biên giới, đầy rẫy những tàn tích chiến tranh. Bọn Ân gặp ông già đã chiến đấu ở hồ Thiên và để...
Ba người bọn Ân đã tới Trấn Biên của sông Di. Cậu nhận được tin Tú đưa vợ tới phòng khám sản khoa như một thằng đàn ông bình thường, vậy mà sao cậu không...
Sông Di đoạn Trung Sơn từng xảy ra tranh đoạt quyền hành của hai họ lớn Nguyễn và Trương trong triều đình nên hai họ ra lệnh ngăn dòng giữa dãy Trung Sơn....
Năm nào cũng có lễ thả đèn trên sông Di, tưởng nhớ những người đã khuất vì bom đạn. Vùng đất này cũng đầy những thương tích. Sông Di giấu mặt dưới lá,...
Bọn Ân tới đoạn sông Di bị sông Lạc cắt xéo qua như hai nét tạo thành chữ X. Nơi có loài ốc Bụt quý hiếm. Ốc đắt như vàng khiến cho ngư dân hai dòng sông...
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...
Ba chàng trai ngồi ghe từ Tân Quới đi Bình Khê gặp câu chuyện của ông chủ ghe bận rộn với những người đàn bà sống dọc bên bờ sông Di. Ông cho biết có tới...