Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Được chị Cả Tân giới thiệu có người con trai cụ lang chuyên làm nghề bốc thuốc muốn dạm hỏi con gái, bà Đồ lấy làm vui mừng lắm, nhưng e ngại Xuân Hương...
Trên đường đi dạy học ở Nghi Tàm về, đến làng Yên Hoa, Xuân Hương gặp hai người đàn ông trẻ tuổi , dáng thư sinh hỏi tìm nhà cụ Đồ Diễn. Đó là Nguyễn Tri...
Ba chàng hàn sĩ Phạm Quý Thích, Đoàn Nguyễn Tuấn và Nguyễn Du nhân tiết xuân đã dạo chơi lên đất kinh kì Thăng Long cho biết. Tình cờ ba người gặp Xuân...
Có thể nói Hồ Xuân Hương được coi là hiện tượng độc đáo "Nhà thơ phụ nữ viết về phụ nữ" độc đáo có một không hai trong văn học sử Việt Nam. Với tư tưởng...
Tình cờ Luân gặp lại Tín- người bạn cũ chiến trường. Tín chủ động đi tìm Luân và ngỏ ý muốn giúp đỡ vợ chồng Luân việc gia công làm thêm. Nhưng Luân từ...
Nhận quyết định nghỉ hưu non, về tới nhà, vợ con chưa kịp mừng, làng xóm chưa kịp đến thăm, công việc nhà chưa kịp bàn bạc, tính toán gì, thì tới ngày...
Bà Điếc hoàn toàn bị suy sụp khi Xoay phát hiện ra số vàng mà bà bấy lâu cất giữ , cái của thiêng liêng cả một đời tích cóp của bà là vàng giả. Những lời...
Xoay hiện về khu nhà cùng với một xe tải chở đầy gỗ . Mọi người trong khu nhà đổ xô đến chúc mừng anh. Không ai ngờ chuyến đi của Xoay lại thành công đến...
Xoay đi công tác giữa lúc con mới được mấy tháng khiến Sương rất giận. Đó cũng là lý do Sương không trả lời hai lá thư Xoay gửi. Những ngày Xoay đi là...
Cuối cùng người ta cũng thu xếp cho Ron đưa vợ về quê, sau khi anh đã trở lại trạng thái bình thường. Ban Gíam đốc xưởng khuyên Ron đi an dưỡng. Nhưng Ron...