Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi anh Lanh phụ trách trại giam, xin cho Mừng được đến Xê ca Bảy gặp mạ hắn. Trại trưởng Lanh đồng ý, giao cho Nghi áp giải Mừng vể Xê ca Bảy cho nó gặp mạ. Được cởi trói, Mừng nức nở, cắm đầu chạy ko bén đất để mau được lên với mẹ.
Thạch Sơn gặp lại Đức sau nhiều năm đi du học về. Đức giờ đây đã là một tiến sĩ nghiên cứu các vấn đề về xã hội học, anh khuyên Sơn thoát khỏi con đường...
Sau chiến thắng ở lễ hội đâm trâu thanh danh của Thạch Sơn càng tăng lên trong giới giang hồ. Tân bàn với Sơn trong lúc này nên tranh thủ khuếch trương...
Thạch Sơn biết không chỉ có bọn người Huy Philip mà nhiều kẻ cũng đang muốn hạ sát mình. Chúng đang theo dõi ngấm ngầm chỉ chờ thời cơ là ra tay không...
Nhờ báo chí danh tiếng Thạch Sơn nổi như cồn cùng với mô hình trang trại của hắn. Nhưng cũng chính trong thời gian này Sơn bắt đầu lún sâu vào tội lỗi,...
Thoát khỏi cảnh sát, Thạch Sơn bắt đầu thiết lập lại một mắt xích mới cho việc buôn bán ma tuý. Hắn còn cả một nguồn hàng lớn do tên trốn lệnh truy nã để...
Thạch Sơn và Tân ra khỏi rừng và chọn một mảnh đất trên vùng núi để làm kinh tế để làm ăn chân chính, quên đi những hận thù. Thế nhưng cuộc sống làm ăn...
Thạch Sơn và Tân trốn thoát vào rừng khỏi truy kích của bọn Hạnh gấu nhưng lại đối diện với những khó khăn thiếu thức ăn, nước uống ở trong rừng. Hai kẻ...
Thạch Sơn nghe theo lời Tân cùng đám bạn trong xóm lên bãi đào vàng. Chuyến đi này Sơn mang hai mục đích là trốn sự truy sát của bọn người Huy Philip và...
Đám người của Huy phiplip xông đến tới tấp đánh Sơn nhưng may cho hắn có trong tay chiếc vung xoong vừa để chống đỡ vừa để tấn công. Sơn bị thương một...
Bọn Huy phiplip đã phát hiện ra dấu viết Thạch Sơn trốn ở nhà Hoài. Sơn nhảy đại lên một chiếc xe mà không biết phải đi về đâu nhưng được lái xe giới...
Những ngày trốn chạy Huy philip là chuối ngày dài thê thảm đối với Thạch Sơn. Hắn chẳng thể đi được ra khỏi nhà đành ở lại với mẹ con chị Hoài, mong mỏi...