Được sự khuyến khích của vua Lê Thái Tông, Nguyễn Trãi đã viết một mạch mười ngày đêm liền thì xong 54 chương mục cuốn Dư Địa Chí với tinh thần và khí thế như hồi viết Bình Ngô Đại Cáo. Cuốn sách tuy mỏng mà đầy đủ địa chí bờ cõi Đại Việt, văn phong sang trọng mà dễ đọc, có nhiều khám phá kỳ công không chỉ về thổ nhưỡng kinh đô, phủ, huyện mà còn nói đến 36 phường nghề của Thăng Long.
Vì không chịu được nhục khi bị Lê Văn Duyệt và Phạm Như Đăng vu tội, mà mình thì không thể minh oan, Nguyễn Văn Thành đã uống thuốc độc tự tử trước khi có...
Đã hơn một năm mà nhà vua vẫn chưa quyết vụ án phản nghịch của Nguyễn Văn Thuyên, cha con Nguyễn Văn Thành vẫn còn sống, điều này khiến Duyệt luôn cảm...
Trong ngục giam, Vũ Trinh và Nguyễn Văn Thành đều cho rằng Nguyễn Du khôn ngoan, ngoài lo tròn bổn phận trong thì lo trước tác lập thư cho mình, cho đời....
Sau chuyện con Nguyễn Văn Thành có thơ phản nghịch, nhà vua tước mũ áo, cho Thành được ở tại gia.Nhưng tướng Lê Văn Duyệt tố cáo bắt được môn hạ cũ của...
Trước tình hình trong nước nhiều nơi dân chúng nổi dậy, Vua Gia Long đặt ra câu hỏi dân chúng quá bất binh vì quan lại hay lòng người đang hoài niệm nhà...
Đọc xong đoạn kết “ Đoạn trường tân thanh”, hai anh em Nguyễn Thiện, Nguyễn hành đều cảm nhận, “ Đoạn trường tân thanh” không chỉ là giấc mơ...
Trải qua ba triều đại bao cảnh dâu bể, anh em chú cháu , Nguyễn Du, Nguyễn Hành, Nguyễn Thiện, Nguyễn Nhưng mới được gặp nhau...Đêm tiết trùng cửu, tại...
Xứ Nghệ quê Nguyễn gạp bão, bị ngập lụt lớn. Xót xa trước hình ảnh những con người bé nhỏ, lam lũ trước sông nước, Nguyễn viết bài "Lam Giang". Lật lại...
Nghĩ đến cái chết của Ngô Nhân Tĩnh và tình cảnh thân bại danh liệt của Đặng Trần Thường, Nguyễn lại nghĩ đến thân phận mình. Nguyễn tính phải tạm...
Trước khi đoàn sứ bộ rời Bắc Kinh về nước, Nguyễn đến chào Lý Phú. Hai người đều lo nghĩ về nước Việt khi Hoàng đế Gia Long chịu thụ phong lấy đất nước...
Những ngày đi sứ với Nguyễn Du thật tuyệt vời. Không bị ai theo dõi, Nguyễn có thể sống với lòng mình. Được viết những điều bao năm nghĩ mà không dám viết...