Thưa quý vị và các bạn! Tiểu thuyết “Sóng ở đáy sông” của nhà văn Lê Lựu nói về một nhân vật tên Núi và cuộc đời của cậu. Núi vốn là con của một người vợ lẽ và bản thân mẹ cậu nguyên là một người ở trong một gia đình tư sản thời cũ. Từ nhỏ Núi và hai em (Sông và Biển) không được bố cậu chấp nhận là con, bốn mẹ con chỉ được ăn cơm thừa canh cặn, bố Núi luôn tìm cách để tống khứ bốn người ra khỏi nhà, khi chiến tranh nổ ra, lợi dụng việc di tản của thành phố...
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...
Kí ức của Y trở về tuổi thơ nơi vùng đất bị yểm bùa. Dòng họ nhà Y lớn lắm nhưng hễ cứ đẻ con gái đều trở thành gái dở, con trai sáng láng, giỏi giang thì...
Cô nghỉ việc đi tìm bệnh nhân nam trốn viện mất tích. Thế nhưng Cô chỉ gặp Y đúng hai lần tại bức tường rêu bí mật trong giấc mơ của mình. Còn Y đã bị rơi...
Ở buổi đọc trước là ký ức về những biến động ở Chùa Cuối. Bắt đầu là nạn trộm cắp hoành hành khắp xóm. Đàn ông trong làng đã được huy động hết lên phía...
Khi hợp tác xã giải thể, ở xóm Chùa Cuối, ông Sì cá lại phất lên nhờ tranh thủ mua được mấy sào mặt nước thanh lí để nuôi cá. Người nông dân chịu thương...
Ký ức với chị là những ngày tuổi thơ của hai chị em đầy cảm xúc. Mẹ bận rộn đi làm cả ngày chỉ còn hai chị em ở nhà với thế giới của trẻ con trong trẻo,...
Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí...
Kế hoạch đầu độc trại lợn công ty Đá Vách bị thất bại, Tấn Phong và Nguyễn Uyên lại bị bắt vì buôn bán tàng trữ thuốc Tám Một. Hoá ra tất cả âm mưu của...
Tấn Phong rơi vào nghiện ngập không còn thiết gì khác ngoài thuốc Tám Một. Vân Thục nuối tiếc những ngày là một giáo viên dạy văn tuy nghèo khó nhưng yên...