Sau kì nghỉ hè có một sự thay đổi lớn trong Hà Lan. Hà Lan sớm ra thành phố sau khi kết thúc năm học lớp 9 so với các bạn. Hà Lan ít về quê hơn, cách ăn mặc và hình thức đã mang dáng dấp của những cô gái thị thành. Ngạn rất buồn và giận Hà Lan khi nghe nó khen thành phố và chê ngôi làng Đo Đo. Ngôi làng nhỏ bé ấy trong mắt của Ngạn chính là thiên đường trên mặt đất. Nơi ấy có rừng tím hoa sim, cành trâm, nhánh cỏ, có những con người mộc mạc chất phác. Và có cả "đôi mắt biết như thời chưa biết buồn...
Những ngày lưu lại thị xã Quảng Ngãi, Nguyễn Tất Thành không chỉ được nghe rất nhiều tiếng dân oán thán, kêu than, nguyền rủa thực dân Pháp và tay sai mà...
Chia tay thầy Lê Văn Miến, hai anh em Nguyễn Tất Đạt và Nguyễn Thất Thành ngồi trò chuyện với nhau. Nguyễn Tất Thành quyết định nghỉ học tại Huế, đi vô...
Nỗi đau buồn về sự kiện vua Thành Thái bị đi đày chưa nguôi trong lòng thì Nguyễn Sinh Huy lại bị buộc thôi giữ chức thừa biện Bộ Lễ, bổ nhiệm tri huyện...
Ngoài những công việc thường nhật Nguyễn Tất Thành rất chăm đọc sách, muốn tìm hiểu xã hội Pháp qua đường sách báo. Đi con đường nào để cứu nước? Câu hỏi...
Ở Huế, quan phó bảng Nguyễn Sinh Huy gặp lại nhiều bạn bè cũ đều là các bậc danh nho, khoa bảng ở các nơi về Huế. Thời thế đã có nhiều biến đổi. Tòa khâm...
Ba cha con ông Sắc trở lại kinh đô Huế với những tên gọi mới: quan phó bảng Nguyễn Sinh Huy và hai con là Nguyễn Tất Đạt, Nguyễn Tất Thành. Quan phó bảng...
Người vợ hiền cùng con thơ đột ngột qua đời khiến anh Nguyễn Sinh Sắc không còn lòng dạ nào ở lại kinh thành Huế. Ba cha con lên đường trở về quê nhà....
Nhớ lời hứa với bà ngoại khi ở quê nhà là vô kinh thành sẽ tìm cách nhìn mặt vua rồi kể cho bà nghe khi về thăm quê, Côn xin phép mẹ cho mình được cùng...
Ở thành nội không lâu, Côn đã có nhiều bạn chơi thân như Công Tôn nữ Huệ Minh, Diệp Văn Kỳ. Côn tuy là nhỏ tuổi nhất nhưng lại là trung tâm của đám học...
Bịn rịn chia tay bà con làng xóm, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai khăn gói từ quê nhà vào Huế. Trên đường đi, những cảnh đẹp non nước mây...