Trong khi Dũng vẫn mải mê với các công trình nghiên cứu và bỏ bê Hân với sự vất vả và những khát khao của người phụ nữ thì qua sự sắp đặt và tiếp tay của Xuân , Hiệp ngày càng tỏ ra quan tâm, chăm sóc cho mẹ con cô nhiều hơn. Và chuyện gì đến sẽ đến, cứ mỗi lần Dũng đi công tác thì Xuân lại trông nhà cho Hân để Hân và Hiệp vụng trộm với nhau trong nhà Xuân. Và đây cũng là thời cơ để Xuân lại chụp lại tất cả tài liệu nghiên cứu của Dũng trên bàn làm việc cho Hiệp, phục vụ cho mưu đồ riêng...
Người ta thông báo cho Ron cái tin thật khủng khiếp: Bé Thơm bị ung thư máu, chỉ có thể sống được một thời gian ngắn nữa . Đối với Ron bây giờ việc quan...
Không ai biết về quá khứ của bà Điếc ngoài thông tin bà là người chuyên sống bằng nghề giúp việc. Khi mẹ bà nhắm mắt xuôi tay có để lại cho bà – người con...
Không khí ấm áp của bữa ăn tất niên khiến Ron lần đầu tiên cảm thấy gia đình là tổ ấm, là nơi che chở cho mình. Ron luôn tâm niệm thương vợ, thương con...
Sự biến động trong ba ngày Tết của khu nhà không ồn ào, nhưng thực sự là một bước chuyển đầy khắc nghiệt và dữ dội đối vưới mỗi gia đình, mỗi con người....
Ngay sau khi Ron quyết định cho bà Mão dọn xuống cái kho nhà bếp cũ ở, khu nhà trở nên sinh động khác thường. Mọi người đến chúc mừng bà Mão. Hoá ra ai...
Nhận được công văn của xưởng chế biến thức ăn gia súc với nội dung yêu cầu sớm thu xếp trả lại căn phòng cho cơ quan, Khoái tỏ ra vô cùng phẫn nộ. Khoái...
Sau khi bị bố mẹ vợ Luân từ chối khéo về việc xin đóng sổ gia công, vợ chồng Xoay tìm đến nhà chị Khải, làm giò chả. Chị Khải đồng ý nhận Sương đến phụ vợ...
Diễn biến tiếp theo câu chuyện của những nhân vật xưa kia từng ở “ trạm đón tiếp” của đơn vị quân đội. Cuộc “ cách mạng nhà cửa”, đục cánh cửa thông ra...
Những trang tiếp theo của tiểu thuyết “ Tiễn biệt những ngày buồn” là diễn biến tiếp theo câu chuyện của những nhân vật xưa kia từng ở “ trạm đón tiếp”...
Tiểu thuyết “Tiễn biệt những ngày buồn” bắt đầu bằng sự trở về của bà Mão - người chị nuôi của "trạm đón tiếp" năm xưa . Cái trạm này nay đã thành khu...