Lý từ một người tươi đẹp, sống phóng khoáng, ồn ã, bỗng thay đổi tính tình, trở nên thu mình trong một đời sống khuôn khổ, giản dị, với chiếc áo nhuộm pin đèn đi làm. Cô cũng khiến cho Luận vui hòa hợp, thiện cảm đằm thắm đối với bà chị dâu trở lại, còn Phượng cũng thấy tình thương với Lý trở lại như trước đây. Có cái gì đó không đúng với bản chất con người Lý, nhưng Luận tin vào tác dụng của công luận, ở sự giáo dục của cơ quan, đoàn thể, tin ở chính cô ấy nữa.
Không thuộc về rừng nhưng tôi có nỗi thương ngàn không nguôi. Như Vy yêu mê những vì sao ngoại vi Hệ Mặt Trời loài người chưa từng biết đến. Như Thư say...
Tôi lần đầu chứng kiến cảnh tượng núi lở, cũng là lần đầu anh chứng kiến hậu quả nhãn tiền của tầm nhìn ngắn hạn trong khoa học cũng như trong quảnn lý...