Mùa lá rụng, tiếng lá khô rào rào theo hơi gió tạt trên nền đất. Sau đêm giao thừa Hoài nán lại nhà ông Bằng, chị như một người dâu trưởng đích thị ở trong gia đình. Người phụ nữ tựa cán cây chổi cọ vào thân cây nhãn, rồi tâm tư nối dài những kỉ niệm với người chồng cũ, với ngôi nhà này. Tất thảy, đâu đâu cũng có bàn tay chăm chút của chị, kể cả những người em chồng cũng được chị chăm lo rồi lớn, rồi lấy vợ vẫn không hết yêu mến chị. Trong câu chuyện của chị Hoài, Lý như muốn tránh khỏi sức lôi cuốn...
Không thuộc về rừng nhưng tôi có nỗi thương ngàn không nguôi. Như Vy yêu mê những vì sao ngoại vi Hệ Mặt Trời loài người chưa từng biết đến. Như Thư say...
Tôi lần đầu chứng kiến cảnh tượng núi lở, cũng là lần đầu anh chứng kiến hậu quả nhãn tiền của tầm nhìn ngắn hạn trong khoa học cũng như trong quảnn lý...