Không khí Tết cổ truyền rộn ràng về với gia đình ông Bằng. Với sự tháo vát, sắc sảo vốn có, Lý dường như là nhân vật đảm nhiệm chính mọi sự chuẩn bị, tạo nên sắc màu ngày tết trong gia đình, bên cạnh sự đơn giản, vô tư lự của Đông, chồng cô. Phượng như cái bóng bám theo Lý, chịu sự điều hành, chi phối của Lý, cô thấy mình lóng ngóng, tuềnh toàng, nhạt nhẽo thế nào…mỗi người một vẻ, một việc cho sắc màu ngày tết trong gia đình này. Xuân thiên nhiên gặp gỡ xuân trong lòng người. Sự hài hòa, cộng cảm...
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...
Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm...
Tên dã nhân bị dúi vào khiêng võng thay cho y tá câm, còn Tùng vẫn vậy, thêm tên dã nhân thì đôi vai Tùng không vì thế mà nhẹ đi. Những ngày qua dã nhân...
Gã lính áo đen áp giải về một kẻ lạ mặt. Hắn sống trong hoang dã lâu ngày đã trở thành một người rừng, một dã nhân. Tùng và đám tàn quân đoán rằng hắn gần...
Hai chiếc xe bò kéo của người Khmer thất lạc xuất hiện khiến cho tên lính áo đen từ ngạc nhiên đến cáu giận khi hắn không lục tìm thấy thứ gì có ích còn...
Câu chuyện trong giấc ngủ thấy người đại đội trưởng của mình mò về luồn bò tận sát ba lô khiến Tùng lo lắng. Đám tàn quân thì thào to nhỏ như bàn chuyện...
Ngài Yến và kẻ du hành là truyện ngắn của Phạm Giai Quỳnh, truyện đăng trên Tạp chí Văn nghệ sông Hương. Nhân viên xuất vé mời My lên tàu với nụ cười đông...
Cứ nghĩ đến y tá câm Sa Ly Tùng lại nhớ tới Người rắn ở Biển Hồ được anh và đại đội trưởng Du cứu sống còn chưa kịp nhìn rõ mặt. Tùng ước mong gặp lại...
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...